Đức Huynh và ước mơ giúp những người kém may mắn

14/04/2014 | 00:06

 Đồng hành còn có Á hậu Thụy Vân. Họ sẽ tới thăm và giúp đỡ những người khuyết tật trong một dự án xã hội mới.

Hưởng ứng ngày khuyết tật Việt Nam (18/4), dự án doanh nghiệp xã hội Goran & Folke phối hợp với Hội Bảo trợ người tàn tật và trẻ mồ côi tỉnh Quảng Trị tổ chức chương trình Kỉ niệm ngày Khuyết tật Việt Nam trong hai ngày 12 - 13/4/2014, tại thành phố Đông Hà, tỉnh Quảng Trị.

‘Cậu bé không có khuôn mặt’ làm từ thiện giúp đỡ người khuyết tật

Chương trình có sự tham gia của anh Nguyễn Đức Huynh (nhân vật trong bộ phim tài liệu nổi tiếng “Cậu bé không có khuôn mặt” của đạo diễn người Thụy Điển Folke Ryden, đồng thời là người sáng lập ra doanh nghiệp thủ công Goran & Folke) và Á Hậu Việt Nam 2008 Thụy Vân.

Ám ảnh của “Cậu bé không có khuôn mặt”

Nhiều năm trước đây, Nguyễn Đức Huynh (5 tuổi) cùng với người em trai sinh đôi, đã gặp một tai nạn bom mìn trên đường đi học về. Tai nạn kinh hoàng đó đã hủy hoại khuôn mặt của Huynh. Cha mẹ Huynh khi đó không thể có đủ điều kiện tài chính để phẫu thuật cho con.

‘Cậu bé không có khuôn mặt’ làm từ thiện giúp đỡ người khuyết tật

Folke Ryden đã tình cờ nghe được câu chuyện của Huynh trong một chuyến công tác tại Việt Nam. Folke đã làm một bộ phim tài liệu về Huynh và được chiếu tại Thụy Điển. Rất nhiều người bị xúc động về đoạn phim và quyên góp đủ tiền để chữa trị chỉnh hình cho Huynh.

Đức Huynh may mắn được trải qua 12 cuộc phẫu thuật tại Mĩ, khuôn mặt của Huynh đã gần như được khôi phục. Biết ơn Folke và Goran, Huynh đã thành lập ra doanh nghiệp đồ thủ công Goran & Folke (mà Folke Rydan là người đồng sáng lập) để giúp đỡ những nạn nhân bom mìn và người khuyết tật.

‘Cậu bé không có khuôn mặt’ làm từ thiện giúp đỡ người khuyết tật

Huynh chia sẻ: “Mặc dù trải qua rất nhiều lần cuộc phẫu thuật ở Mĩ và Việt Nam nhưng khi đi ra ngoài đường và trong trường học, thỉnh thoảng mình cũng bị một số bạn hoặc một số người trong xã hội chọc ghẹo về ngoài hình của mình. Họ gọi mình là thằng sẹo, hay đặt những cái tên muốn ám chỉ đến ngoại hình của mình. Lúc ấy mình mới chỉ có 8 tuổi, nên khi nghe thấy câu trêu chọc đó mình rất khó chịu.

Đến năm lớp 11, cuộc phẫu thuật ở bệnh viện Trung ương Huế với sự tài trợ của những người Thụy Điển được thực hiện. Kết quả cuộc phẫu thuật không như mình mong muốn, mình chán nản, bỏ học và quyết định đi xin việc làm. Nhưng những câu trả lời không nhận, những chồng hồ sơ xếp cao chỉ vì lý do ngoại hình của mình không thể khiến các cơ quan này dám nhận. Mình khóc rất nhiều và lấy lại quyết tâm bắt đầu học tập, ôn thi đại học”.

Ước mơ được giúp đỡ người kém may mắn

Trong thời gian làm việc bán thời gian cho một tổ chức phi chính phủ, Đức Huynh đã tiếp cận rất nhiều người khuyết tật ở Hà Nội và Quảng Trị, anh đã lắng nghe câu chuyện của họ, chia sẻ khó khăn và ước muốn của họ trong cuộc sống.

‘Cậu bé không có khuôn mặt’ làm từ thiện giúp đỡ người khuyết tật

“Mình còn nhớ lúc ấy mình làm vị trí bán thời gian của tổ chức ở Mĩ có tên là Hội trợ giúp người tàn tật Việt Nam (VNAH). Công việc của mình là tiếp nhận hồ sơ xin việc để giới thiệu đến những doanh nghiêp đang có nhu cầu tuyển việc làm dành cho NKT trong VN, tư vấn viết CV cho NKT và hỗ trợ viết bài cho tổ chức này về người khuyết tật. Nhưng mình thấy số lượng được tạo việc làm là rất ít", Huynh cho biết.

‘Cậu bé không có khuôn mặt’ làm từ thiện giúp đỡ người khuyết tật

"Thế rồi sau khi học tập xong ở Hà Nội vào tháng 4/2013 mình quyết định muốn làm một cái gì đó để tạo việc làm cho NKT. Sản phẩm đầu tiên mình muốn cho NKT làm là sản phẩm chuồn chuồn tre. Mình đi học làm những chú chuồn chuồn này trước, trong vòng 1 tháng, mình đã có thể làm được những chú chuồn chuồn đẹp mắt. Về Quảng Trị mình viết dự án và tuyển chọn 5 người đầu tiên để thử nghiệp dạy nghề làm chuồn chuồn tre. Và kết quả là rất nhiều người khuyết tật đã có thêm thu nhập từ công việc này”, Đức Huynh chia sẻ.

‘Cậu bé không có khuôn mặt’ làm từ thiện giúp đỡ người khuyết tật

Trao đổi thêm về chuyến đi tới Quảng Trị, anh Đức Huynh cho hay: “Mình muốn ở trên đất nước Việt Nam không có ai bị tại nạn bom mìn như mình nữa. Vì vậy thỉnh thoảng mình tổ chức những chuyến giáo dục phòng tránh bom mìn dành cho những học sinh ở Quảng Trị để giúp các em hiểu biết và tránh xa bom mìn khi gặp phải. Một ước mơ cuối cùng là mình muốn sau này có một gia đình, mình sẽ có những đứa con, sẽ dạy cho con cái biết cách quan tâm tới người khác, nhất là những người bất hạnh, chứ không phải xa lánh họ”.

Theo tiin.vn

Ý kiến của bạn
Ý kiến của bạn
X
Tiêu đề *
Ý kiến *
Họ tên *
Email *
Nhập mã bảo vệ *
Tin khác: